Một chuyến Tây du - Thăm anh chị Trần Duy/K19 và Võ văn Quí/19 (Nov 2017)
Kính quý NT, anh chị em thuộc gia đình CSVSQ/TVBQGVN.
Vào thượng tuần tháng 11 vừa qua, tôi thực hiên một chuyến Tây du, từ Virginia qua Seattle (WA), rồi xuống Portland (OR) để thăm các đồng môn, đồng khóa và đồng nghiệp.
Đến Seattle, tôi thăm các đồng nghiệp, trước 30 tháng 04 năm 1975, họ là những chiến sĩ vô danh, âm thầm hoạt động trong bóng tối, chiến công không ai biết, nguy hiểm chẳng ai hay. Chúng tôi, những người có chung hoàn cảnh, rất thương yêu nhau, trong lúc khó khăn, hoạn nạn, không bỏ nhau.
Ngày xưa, chúng tôi hoạt động ở Khe Sanh, quận Hương Hóa, Quảng Trị, NT Tinh A Nhi/K18 là Quận Trưởng lúc bấy giờ. Chúng tôi đã giúp cựu Quận Trưởng Tinh A Nhi/K18 bằng cách cung cấp kế hoạch tấn công quận cho NT Tinh A Nhi/K18 và khuyên ông thay đổi hệ thống phòng thủ. NT Tinh A Nhi/K18 khuyên tôi nên vào quận cùng nhau chiến đấu. Tôi từ chối, vì không thể bỏ đàn em ở ngoài. Cuộc chiến kết thúc, VC thảm bại nặng, nhưng cựu Quận Trưởng được lệnh rút lui, bỏ quận Hương Hóa. Một lần nữa, NT Tinh A Nhi/K18 khuyên tôi cùng đi. Tôi từ chối và di tản cùng với TQLC bằng trực thăng. Từng chiếc trực thăng đến rước, tôi khyên đàn em lên phi cơ về hậu cứ, tôi sẽ đi chuyến cuối cùng. Một chú đàn em, đến trực thăng, quay lại nhìn tôi, rồi trở lại, tôi khoát tay, nói lớn, hãy lên trực thăng, gia đình đang trông. Hắn bảo, thà chết chung chứ em không thể bỏ anh... Tinh nghĩa của chúng tôi, nhưng chiến sĩ vô danh là thế. Bây giờ, được tin một đàn em phải qua hai lần giải phẩu tim, tôi đến đến thăm và an ủi hắn.
Sáng ngày 07 tháng 11, chúng tôi xuôi Nam, xuống Portland thăm anh chị Trần Duy/K19 và Võ Văn Quí/K19.
Bạn Trần Duy/K19 lâm trọng bệnh và nằm trong Nursing Home gần 14 năm nay. Chị Duy và trưởng nam thường xuyên vào thăm và săn sóc chồng.
Bạn Võ văn Quí/K19 là người bạn tốt. Quí/K19 và tôi là bạn học cùng lớp Đệ Nhất trường Nguyễn văn Khuê, Quí/K19 gọi tôi là Nguyễn văn Khuê con. Ngày xưa, khi bạn Trần Duy/K19 bị bệnh, phải nằm bệnh viện để được điều trị, lúc bấy giờ, hàng ngày, bạn Quí/K19 vào thăm Duy/K19.
Ngoài anh chị Quí/K19, Trần Duy/K19 và tôi, còn có chú Đặng Hiếu An, Lương Văn Lang và NT Dương Văn Chương/K12
Kính chúc quý vị an vui và hạnh phúc.
Trần Thanh Huyện/K19
Vào thượng tuần tháng 11 vừa qua, tôi thực hiên một chuyến Tây du, từ Virginia qua Seattle (WA), rồi xuống Portland (OR) để thăm các đồng môn, đồng khóa và đồng nghiệp.
Đến Seattle, tôi thăm các đồng nghiệp, trước 30 tháng 04 năm 1975, họ là những chiến sĩ vô danh, âm thầm hoạt động trong bóng tối, chiến công không ai biết, nguy hiểm chẳng ai hay. Chúng tôi, những người có chung hoàn cảnh, rất thương yêu nhau, trong lúc khó khăn, hoạn nạn, không bỏ nhau.
Ngày xưa, chúng tôi hoạt động ở Khe Sanh, quận Hương Hóa, Quảng Trị, NT Tinh A Nhi/K18 là Quận Trưởng lúc bấy giờ. Chúng tôi đã giúp cựu Quận Trưởng Tinh A Nhi/K18 bằng cách cung cấp kế hoạch tấn công quận cho NT Tinh A Nhi/K18 và khuyên ông thay đổi hệ thống phòng thủ. NT Tinh A Nhi/K18 khuyên tôi nên vào quận cùng nhau chiến đấu. Tôi từ chối, vì không thể bỏ đàn em ở ngoài. Cuộc chiến kết thúc, VC thảm bại nặng, nhưng cựu Quận Trưởng được lệnh rút lui, bỏ quận Hương Hóa. Một lần nữa, NT Tinh A Nhi/K18 khuyên tôi cùng đi. Tôi từ chối và di tản cùng với TQLC bằng trực thăng. Từng chiếc trực thăng đến rước, tôi khyên đàn em lên phi cơ về hậu cứ, tôi sẽ đi chuyến cuối cùng. Một chú đàn em, đến trực thăng, quay lại nhìn tôi, rồi trở lại, tôi khoát tay, nói lớn, hãy lên trực thăng, gia đình đang trông. Hắn bảo, thà chết chung chứ em không thể bỏ anh... Tinh nghĩa của chúng tôi, nhưng chiến sĩ vô danh là thế. Bây giờ, được tin một đàn em phải qua hai lần giải phẩu tim, tôi đến đến thăm và an ủi hắn.
Sáng ngày 07 tháng 11, chúng tôi xuôi Nam, xuống Portland thăm anh chị Trần Duy/K19 và Võ Văn Quí/K19.
Bạn Trần Duy/K19 lâm trọng bệnh và nằm trong Nursing Home gần 14 năm nay. Chị Duy và trưởng nam thường xuyên vào thăm và săn sóc chồng.
Bạn Võ văn Quí/K19 là người bạn tốt. Quí/K19 và tôi là bạn học cùng lớp Đệ Nhất trường Nguyễn văn Khuê, Quí/K19 gọi tôi là Nguyễn văn Khuê con. Ngày xưa, khi bạn Trần Duy/K19 bị bệnh, phải nằm bệnh viện để được điều trị, lúc bấy giờ, hàng ngày, bạn Quí/K19 vào thăm Duy/K19.
Ngoài anh chị Quí/K19, Trần Duy/K19 và tôi, còn có chú Đặng Hiếu An, Lương Văn Lang và NT Dương Văn Chương/K12
Kính chúc quý vị an vui và hạnh phúc.
Trần Thanh Huyện/K19
Anh chị Quí/K19
Anh chị Duy/K19